×
×

Tôi không trả lời, chỉ hỏi: “Anh đặt cho ai?” Huy liếm môi, nhìn sang hướng khác: “Lan, để anh giải thích.”

ĐƠN HÀNG ĐỒ LÓT SIZE S GIAO CHO… CHỒNG TÔI

Tôi tên Lan, 33 tuổi, làm kế toán. Chồng tôi – Huy – 35 tuổi, làm thiết kế nội thất, hiền lành, yêu vợ và sống có trách nhiệm. Chúng tôi kết hôn 6 năm, chưa có con.

Dù vậy, tôi tin rằng hạnh phúc không cần phải “đầy đủ”, chỉ cần hai người thật sự hướng về nhau.

Cho đến ngày tôi nhận… đơn hàng khiến cuộc sống đảo lộn.


1. “ĐƠN HÀNG NÀY… ANH HUY ĐẶT, ĐÚNG ĐỊA CHỈ NHÀ CHỊ”

Chiều thứ Bảy, tôi đang dọn nhà thì có shipper bấm chuông.

“Đơn của anh Huy, thanh toán COD 1.280.000.”

Tôi mở hộp hàng ra ngay trước mặt anh shipper — thói quen để tránh nhận nhầm.
Vừa mở ra, tôi tái mặt:

1 bộ ren đỏ siêu mỏng

1 bộ ren đen xuyên thấu

1 bra push-up nâng ngực mạnh

Tất da và phụ kiện nhạy cảm

Tất cả đều size S – cỡ nhỏ, tuyệt đối không phải của tôi.

Tên người nhận ghi rõ: TRẦN TUẤN HUY – chồng tôi.

Tôi cố gắng cười với anh shipper, trả tiền, đóng cửa lại. Nhưng tay tôi run.

“Không lẽ… anh ấy ngoại tình?”

Huy chưa từng làm điều gì khiến tôi nghi ngờ.
Không mật khẩu điện thoại, không đi sớm về khuya, không vô cớ thay đổi.

Nhưng đồ lót phụ nữ size S đến tận nhà thì giải thích sao?


2. CHỒNG TÔI VỀ – NHƯNG ÁNH MẮT ANH KHI THẤY HỘP HÀNG MỚI LÀ ĐIỀU KHIẾN TÔI RẠN NỨT

Buổi tối, Huy về nhà. Tôi để nguyên hộp trên bàn.

Anh vừa nhìn thấy đã giật mình, mặt biến sắc:

“Lan… cái này… em mở ra rồi à?”

Tôi không trả lời, chỉ hỏi:

“Anh đặt cho ai?”

Huy liếm môi, nhìn sang hướng khác:

“Lan, để anh giải thích.”

Câu “để anh giải thích” lại làm tôi càng tức:

“Giải thích cái gì? Bộ đồ lót phụ nữ, size S! Đặt tên anh. Giao tới nhà anh. Còn cái gì cần giải thích nữa?!”

Huy lúng túng như bị dồn vào tường.
Tôi đau đến mức nghẹn lại.


3. ĐÊM ĐÓ, TÔI NGỒI MỘT MÌNH TRONG PHÒNG KHÁCH

Không cãi nhau.
Không hét.
Chỉ là một sự im lặng… đủ bóp nghẹt lồng ngực.

Huy đứng trước cửa phòng ngủ, nói nhỏ:

“Lan, anh xin ít thời gian. Ngày mai anh sẽ nói hết. Anh thề là không phản bội em.”

Tôi quay mặt đi.

Đau.
Nhưng cũng muốn tin—
Vì sáu năm nay, anh chưa từng nói dối tôi điều lớn lao nào.


4. BUỔI SÁNG ĐỊNH MỆNH – MỘT CÔ GÁI LẠ MẶT ĐẾN NHÀ

Huy dậy sớm. Anh dọn bàn, pha trà, chờ ai đó.

9h sáng, có tiếng gõ cửa.

Tôi mở cửa.
Trước mặt tôi là một cô gái trẻ tầm 20 tuổi, vóc dáng gầy nhỏ như trẻ con. Mắt cô ấy to, trong veo nhưng… không nói một lời.

Cô chỉ cúi đầu chào, tay run run đặt chiếc túi vải lên bàn.

Bên trong là:

vài bộ quần áo cũ

một cuốn sổ nhỏ

giấy chứng nhận khuyết tật: câm – điếc bẩm sinh

và một tờ giấy màu nâu, đã cũ: hình hai đứa trẻ đứng bên nhau
đằng sau ghi: “Huy – Thảo 2004”.

Tôi quay sang nhìn chồng:

“Cô ấy là ai?”

Huy thở dài:

“Em gái cùng cha khác mẹ của anh.”


5. QUÁ KHỨ MÀ CHỒNG TÔI CHƯA TỪNG KỂ

Huy kể, giọng nghẹn:

Năm 12 tuổi, anh phát hiện bố mình có quan hệ ngoài luồng.

Người phụ nữ kia sinh ra một bé gái – là cô gái trước mặt.

Sau khi vụ việc vỡ lở, hai mẹ con mất tích.

Suốt nhiều năm, Huy luôn mang mặc cảm về vết nhơ của bố, không dám kể với mẹ, càng không dám kể với tôi.

Một tháng trước…

Một người công nhân dọn vệ sinh khu chung cư – chị Mận – phát hiện cô gái câm điếc này lang thang nhặt ve chai. Trong người cô chỉ có bức ảnh cũ có tên Huy.

Chị Mận truy theo tên trên mạng, tìm được chồng tôi.

Ngay khi nhận được tin, Huy đã lén đến gặp cô gái – tên là Thảo – và xác nhận đó đúng là em cùng cha khác mẹ.

Từ đó:

Huy đưa tiền để cô ăn ở tạm.

Mua đồ dùng cá nhân.

Và, vì Thảo quá gầy, không biết tự mua đồ, anh đặt giúp cô vài đồ lót loại cơ bản… nhưng lần này người bán tự ý bỏ thêm mấy món sexy để… tặng kèm.

Huy không kiểm tra giỏ hàng, chỉ bấm thanh toán.
Nhưng điều khiến tôi không ngờ là—

Anh không dám nói với tôi vì sợ tôi đau khi biết chuyện quá khứ tệ bạc của bố anh.


6. CÔ GÁI CÚI GẰM MẶT, NƯỚC MẮT RƠI TRÊN TAY

Thảo không nghe, không nói, chỉ nhìn tôi với ánh mắt sợ hãi.

Cô viết lên sổ:

“Chị đừng giận anh Huy. Em không muốn làm phiền gia đình anh chị.”

Tôi nhìn đôi tay nhỏ nhắn của cô, gầy gò, dính mực.
Cô không đẹp. Không quyến rũ. Không có chút gì giống “người thứ ba”.

Chỉ là một đứa trẻ lớn xác, lạc lõng, tội nghiệp.

Một nỗi thương xót dâng lên trong lồng ngực tôi.


7. TÔI ĐẶT TAY LÊN VAI CÔ GÁI – VÀ NGƯỜI KHÓC LÀ CHỒNG TÔI

Huy quỳ xuống, nắm tay tôi:

“Anh xin lỗi vì đã giấu em. Anh chỉ sợ em tổn thương. Anh sai rồi… anh không phản bội em, anh thề.”

Tôi bước đến trước mặt Thảo, đặt tay lên vai cô:

“Từ giờ, đừng gọi em là ‘em cùng cha khác mẹ’ nữa. Cứ gọi chị là chị.”

Cô nhìn tôi, môi run run, rồi bật khóc không thành tiếng.

Huy cũng quay mặt đi lau nước mắt.

Có lẽ anh không nghĩ tôi sẽ chấp nhận.

Không, tôi không hoàn hảo. Tôi đã ghen, đã nghi ngờ.
Nhưng có những nỗi đau quá khứ không ai chọn được.
Và không ai đáng phải gánh một mình.


8. NHIỀU THÁNG SAU…

Thảo được đưa đi học nghề may, học ngôn ngữ ký hiệu, có cuộc sống ổn định hơn.
Tôi và Huy cùng nhau chăm sóc cô như người thân ruột thịt.

Một lần, chị Mận hỏi tôi:

“Nếu hôm đó chị nghĩ chồng ngoại tình rồi bỏ đi, chắc giờ cô bé vẫn lang thang…”

Tôi khẽ cười:

“Có khi… chính cái hộp đồ lót đó là cách để Thảo bước vào cuộc đời chúng tôi.”

Cuộc đời đôi khi trêu ngươi thật.
Một gói hàng đầy hiểu lầm…
Lại dẫn chúng tôi đến một người cần được yêu thương nhất.

Related Posts

Our Privacy policy

https://top10newz.com - © 2025 News